Chàng trai một lòng mộ đạo, tẩn mật không sử dụng bạo lực và vũ khí
Sinh ngày 7/2/1912, Desmond Doss từ nhỏ đã là một cậu bé theo đạo Thiên Chúa, có tính cách tốt bụng và ôn hòa, điều này đã được thừa hưởng từ người mẹ giàu tình yêu thương. Doss đã từng đi bộ mười cây số chỉ để hiến máu cho một người hoàn toàn không quen biết sau khi nghe tin trên đài phát thanh. Vài ngày sau đó, ông đã đi đến bệnh xá để hiến máu tiếp cho bệnh nhân đó.
Từ bé, Doss đã tỏ ra rất ghét bạo lực và vũ khí. Điều này phần là do niềm tin tôn giáo của ông. Suốt cuộc đời, Doss luôn tự nhắc bản thân rằng dù trong hoàn cảnh nào, ông cũng không được phép giết người. Nguyên nhân khác cũng xuất phát từ việc cha của Doss là một người bạo lực. Ông đã chứng kiến cha mình sử dụng khẩu súng để đe dọa anh trước mắt mọi người khi cả hai cãi nhau. Lúc đó, mẹ Doss đã cướp khẩu súng từ tay cha và bảo con trai mang nó đi chỗ khác để giấu. Đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng ông cầm súng.
Người lính bị coi thường vì quyết không cầm súng giết người
Vào năm 18 tuổi, Doss nộp đơn vào nhà máy Newport News Naval ở tiểu bang Virginia và được tuyển dụng làm công nhân đóng tàu. Khi Thế chiến thứ II nổ ra, lòng yêu nước của chàng trai trẻ trỗi dậy và ông quyết định gia nhập quân ngũ với vai trò là một bác sĩ quân y.
Tuy nhiên, cuộc sống trong quân ngũ của Doss từ đầu đã không hề dễ dàng. Việc ông từ chối sử dụng vũ khí và quyết tâm không giết người đã khiến cấp trên và đồng đội của ông trở nên tức giận. Vì thế, Doss bị coi là gánh nặng của toàn đội và các sĩ quan chỉ huy muốn đuổi ông ra khỏi quân ngũ ngay lập tức vì cho rằng ông bị mắc chứng tâm thần.
Xem thêm : Ông Đinh Anh Huân: Seedcom là cậu bé đang lớn, đã đủ thể chất và tinh thần để dậy thì thành công
Mọi người xa lánh Doss và ai cũng chế nhạo việc ông đọc kinh thánh và cầu nguyện mỗi đêm. Trong khi mọi người được nghỉ ngơi vào ngày Chủ Nhật, Doss phải làm việc gấp đôi hoặc gấp ba. Hầu hết mọi người trong quân ngũ coi thường Doss, chỉ trích tình yêu nước của ông và cho rằng một người như ông không đủ tư cách để đứng trên tuyến đầu.
Bất chấp sự bất công và khinh miệt của mọi người, tinh thần yêu nước không cho phép Doss từ bỏ. Ông đã làm mọi cách, từ chối bị đuổi khỏi quân ngũ để thực hiện ước mơ trở thành bác sĩ trên chiến trường. Doss muốn chứng minh cho mọi người thấy rằng chiến tranh không chỉ đồng nghĩa với bạo lực và chết chóc.
Vận may dần đến với Doss khi ông tìm ra phương pháp chữa trị vết thương cho các đồng đội sau khi họ đi quá xa trong cuộc hành quân. Nếu ai đó bị say nắng hoặc cảm cúm, ông không ngại nhường giường cho họ nghỉ. Doss trở nên tử tế với tất cả mọi người, bao gồm cả những người đã từng chế nhạo ông.
Người anh hùng không cầm súng được trao Huân chương danh dự cao quý nhất
Vào mùa hè năm 1944, Doss được điều đến đảo Guam và Leyte (Philippines) để phục vụ tại chiến trường. Giữa bom đạn và máu tươi, ông không sợ nguy hiểm và vẫn mở lòng cứu người, kể cả những kẻ địch. Sau trận đánh ở Leyte, Doss đã được trao Huân chương Sao Đồng và sau đó ông tiếp tục đến Okinawa, Nhật Bản.
Vào tháng 5 năm 1945, cuộc chiến ác liệt giữa quân Mỹ và quân Nhật đã bùng nổ trên dãy núi Maeda. Lúc đó, quân Nhật đang ở ưu thế, tấn công không báo trước đã khiến nhiều binh lính Mỹ bị thương và chết. Thay vì tìm nơi trú ẩn, Doss một mình dũng cảm lao vào trung tâm bom đạn, dùng chiếc cáng tự chế để đưa từng người một từ trên núi xuống.
Xem thêm : TRÙM XÃ HỘI ĐEN HÀ NỘI BÂY GIỜ LÀ AI
Khi đó, Doss chỉ biết cầu nguyện với Chúa, niềm tin rằng “Xin cho tôi cứu thêm một người nữa”. Và trong mười hai giờ liền, ông đã cứu sống được 75 người, trong đó có đại úy Jack Glow, người trước đó đã châm chọc và dẫn dụ ông.
Hai tuần sau, trận chiến khốc liệt tiếp tục và Doss không may bị một mảnh lựu đạn trúng người. Năm giờ sau đó, ông bị bắn gãy xương tay. Tuy nhiên, không có gì có thể làm nhụt chí ông, người anh hùng này vẫn kiên cường hoàn thành nhiệm vụ của mình, ưu tiên chữa trị cho một đồng đội bị thương trước khi bò 270 mét đến trạm cứu thương để điều trị thương tích trên người.
Vào ngày 12 tháng 10 năm 1945, Doss trở thành người phản đối chiến tranh đầu tiên được trao Huân chương danh dự, là phần thưởng cao quý nhất trong quân đội Mỹ dành cho quân nhân đã thể hiện hành động dũng cảm vượt quá yêu cầu của nhiệm vụ từ Tổng thống Harry S. Truman. “Anh thực sự xứng đáng. Tôi coi đây là một vinh dự cao quý hơn là làm Tổng thống”, Tổng thống Truman nói với Doss.
Dù được tôn vinh là một anh hùng, Doss vẫn khiêm nhường và rất hiếm khi nhắc đến chiến công của mình. Ông nói: “Mọi thành tựu nên thuộc về Thiên Chúa. Chưa kể Đấng đã có bao nhiêu lần cứu lấy tôi”. Ông chia sẻ điều này với tờ The Richmond Times-Dispatch vào năm 1998.
Sau khi xuất ngũ, Doss đã trải qua năm năm trong bệnh viện quân đội để điều trị bệnh lao phổi. Vì không còn sức khỏe để làm bất kỳ công việc nào khác, ông dành phần còn lại của cuộc đời mình cho tôn giáo. Vào năm 2006, Doss qua đời tại nhà riêng sau một cơn đau phổi nặng, anh an lành mãi mãi ở tuổi 87. Lễ tang của ông được tổ chức theo nghi thức quân đội, và thi thể ông được an táng tại nghĩa trang quốc gia Tennessee.
Tinh thần dũng cảm, tôn trọng lẽ phải và không bạo lực của Doss, anh hùng không cầm súng, đã được nhiều báo đài nhắc đến. Ông đã trở thành nguồn cảm hứng cho đạo diễn Mel Gibson để tạo ra tác phẩm “Hacksaw Ridge”, một bộ phim từng được đề cử giải Oscar ở nhiều hạng mục và được đánh giá rất cao bởi nội dung ý nghĩa và giá trị nhân văn.
(Nguồn: New York Times)
Nguồn: https://stamboom-boden.com
Danh mục: Là Ai