[FA/F3: Tóm tắt kiến thức] Lesson 8 – Tài sản cố định vô hình (Intangible Non-current Assets)

Cách học bài Tài sản vô hình cố định trong môn học FA/F3 ACCA

Phần I: Mục tiêu

  • Định nghĩa
  • Chi phí Nghiên cứu và Triển khai
  • Cách ghi nhận giá trị
  • Trình bày trên báo cáo tài chính

Phần II: Nội dung

  1. Định nghĩa

Theo IAS38, Tài sản vô hình cố định là:

  • Các tài sản không có hình thái vật chất nhưng có giá trị đáng tin cậy.

  • Doanh nghiệp sử dụng trong sản xuất, kinh doanh, cung cấp dịch vụ hoặc cho thuê phù hợp với tiêu chuẩn ghi nhận TSCĐ vô hình.

Thông tin cần nhớ:

– Tài sản (Asset): là nguồn lực đáng tin cậy và doanh nghiệp kiểm soát.

  • Được dự tính sẽ mang lại lợi ích kinh tế trong tương lai cho doanh nghiệp.
  • Có hai loại tài sản: Tài sản cố định hữu hình và Tài sản cố định vô hình.

[FA/F3: Tóm tắt kiến thức] Bài học 8 - Tài sản vô hình cố định (Intangible Non-current Assets)2. Chi phí Nghiên cứu và Triển khai

Doanh nghiệp có hai cách để sở hữu TSCĐ vô hình:

  • Mua lại quyền sở hữu từ bên thứ ba.
  • Tự tạo TSCĐ vô hình của riêng doanh nghiệp.

Để đánh giá tài sản vô hình do nội bộ doanh nghiệp tạo ra, doanh nghiệp phân chia quá trình hình thành tài sản thành hai giai đoạn: Nghiên cứu và Triển khai.

[FA/F3: Tóm tắt kiến thức] Bài học 8 - Tài sản vô hình cố định (Intangible Non-current Assets)

3. Ghi nhận giá trị tài sản vô hình

a. Ghi nhận ban đầu

Theo IAS38: TSCĐ vô hình được ghi nhận ban đầu dựa trên chi phí của việc sở hữu tài sản đó.

Cụ thể:

  • Nếu doanh nghiệp mua lại tài sản: ghi nhận khoản chi phí mua tài sản.
  • Nếu doanh nghiệp tự tạo ra tài sản: ghi nhận khoản chi phí phát triển đủ điều kiện để được ghi nhận vào giá trị tài sản.

b. Gía trị tài sản sau ghi nhận ban đầu

Theo IAS38:

– Đánh giá tài sản sau ghi nhận ban đầu áp dụng cho các TSCĐ vô hình có thời gian sử dụng hữu hạn và được xác định rõ (thời gian sử dụng vô hạn).

– TSCĐ vô hình được đánh giá lại theo Mô hình giá gốc hoặc Mô hình đánh giá lại

  • Mô hình giá gốc: Tài sản = Gía gốc – Khấu hao lũy kế – Giảm giá trị
  • Mô hình đánh giá lại: Tài sản = Giá trị hợp lý – Khấu hao lũy kế – Giảm giá trị

c. Một số thuật ngữ liên quan

– Thời gian sử dụng hữu ích:

Là thời gian TSCĐ vô hình được sử dụng cho sản xuất, kinh doanh, bán hàng, được tính bằng:

  • Thời gian mà doanh nghiệp dự tính sử dụng TSCĐ vô hình.
  • Hoặc số lượng sản phẩm hoặc các đơn vị tính tương tự mà doanh nghiệp dự tính thu được từ việc sử dụng tài sản.

– Khấu hao: Là việc phân bổ giá trị phải khấu hao của TSCĐ vô hình trong suốt thời gian sử dụng hữu ích.

Có ba phương pháp khấu hao TSCĐ:

[FA/F3: Tóm tắt kiến thức] Bài học 8 - Tài sản vô hình cố định (Intangible Non-current Assets)

TSCĐ vô hình thường được tính khấu hao theo phương pháp đường thẳng.

  • Giá trị hợp lý:

Giá trị hợp lý là mức giá mà một tài sản có thể được trao đổi giữa các bên có đầy đủ hiểu biết trong một giao dịch ngang giá. Giá trị hợp lý được xác định dựa trên mức giá thường hoặc các tham số thị trường.

  • Giảm giá trị:

Tài sản bị giảm giá trị khi giá trị ghi sổ lớn hơn giá trị có thể thu hồi được.

Trong đó:

Giá trị có thể thu hồi được lớn hơn giá trị trong sử dụng hoặc giá trị hợp lý trừ giá bán.

Giá trị trong sử dụng là giá trị hiện tại của dòng tiền dự kiến trong tương lai khi tài sản tiếp tục được sử dụng đến khi thanh lý.

4. Trình bày báo cáo tài chính

Theo IAS38, báo cáo tài chính của doanh nghiệp phải trình bày thông tin liên quan đến Tài sản vô hình cố định như sau:

  • Phương pháp trích khấu hao
  • Thời gian sử dụng hữu ích và tỷ lệ khấu hao
  • Nguyên giá, khấu hao lũy kế và giá trị còn lại vào đầu và cuối kỳ
  • Các biến động ảnh hưởng tới tài sản trong kỳ
  • Giá trị còn lại của các tài sản tạo ra từ nội bộ doanh nghiệp

Ví dụ:

[FA/F3: Tóm tắt kiến thức] Bài học 8 - Tài sản vô hình cố định (Intangible Non-current Assets)

Phần III: Bài tập

PF mua một hạn quy định về phát thải carbon dioxide với giá 15.000 đô la vào ngày 30 tháng 4 năm 20X6 và ghi nhận nó như một tài sản vô hình trong báo cáo tài chính. PF ước tính rằng hạn quy định sẽ có thời hạn sử dụng là 3 năm. Bút toán nào cần được thực hiện để ghi nhận khấu hao tài sản trong năm kết thúc vào ngày 30 tháng 4 năm 20X9?

Hướng dẫn giải:

  • Giá trị khấu hao của tài sản được ghi nhận là chi phí.
  • Trong năm tài chính kết thúc vào ngày 30.04.20X9,

Tài sản đã khấu hao: 1/3 x 15.000 đô la = 5.000 đô la

  • Do đó:

Bút toán ghi nhận khấu hao như sau:

Dr Chi phí (Expenses) 5.000 đô la

Cr Khấu hao lũy kế (Accumulated amortisation) 5.000 đô la

Tác giả: Linh Trần

Related Posts