Độc quyền nhóm (Oligopoly) là gì? Lí do độc quyền nhóm không bị phá vỡ

Độc quyền nhóm

Độc quyền nhóm hay còn được gọi là độc quyền tập đoàn, trong tiếng Anh được gọi là Oligopoly.

Độc quyền nhóm là một cấu trúc thị trường trong đó có một số lượng nhỏ công ty, mà không có công ty nào có thể loại bỏ ảnh hưởng đáng kể của các công ty khác. Thị phần của các công ty lớn nhất đo lường mức độ tập trung.

Độc quyền nhóm thường bao gồm hai công ty trở lên. Mặc dù không có giới hạn chính xác về số lượng công ty trong một nhóm độc quyền, song số lượng công ty này phải đủ thấp để các hoạt động của một công ty có thể tác động lớn đến các công ty khác.

Các ví dụ về các nhóm độc quyền trong lịch sử bao gồm ngành sản xuất thép, công ty dầu khí, ngành đường sắt, sản xuất lốp xe và chuỗi cửa hàng tạp hóa. Điều lo lắng về kinh tế và pháp lý liên quan đến độc quyền nhóm là chúng ngăn chặn sự tham gia của các công ty mới, làm chậm quá trình đổi mới và dẫn đến tăng giá cao. Tất cả những hành động này đều có hại cho người tiêu dùng.

Các công ty trong một nhóm độc quyền thường đưa ra giá cả dưới hình thức hợp tác hoặc dưới sự lãnh đạo của một công ty, thay vì chấp nhận giá từ thị trường. Do đó, tỷ suất lợi nhuận của các công ty này cao hơn so với mức có thể đạt đươc trong một thị trường cạnh tranh hơn.

Nguyên nhân dẫn đến Độc quyền nhóm

Các điều kiện cho phép tồn tại độc quyền bao gồm chi phí vốn đầu vào cao, đặc quyền pháp lý (giấy phép sử dụng tần số không dây hoặc đất để sử dụng cho đường sắt) và một nền tảng xây dựng giá trị với nhiều khách hàng hơn (các trang mạng xã hội).

Sự chuyển đổi công nghệ và thương mại toàn cầu đã thay đổi một số điều kiện trên: ví dụ việc sản xuất tại nước ngoài đã ảnh hưởng đến ngành thép. Trong lĩnh vực phần mềm văn phòng, Microsoft đã bị Google Docs – một công cụ được Google tài trợ bằng tiền từ trình tìm kiếm trên web của mình – gây ảnh hưởng.

Tại sao Độc quyền nhóm không bị phá vỡ

Các công ty nhận thấy được lợi ích của sự hợp tác vượt trội so với chi phí cạnh tranh, do đó, họ đồng ý không cạnh tranh và quyết định hợp tác để đạt lợi ích chung. Các công ty đôi khi tìm ra các phương pháp sáng tạo để tránh tạo ấn tượng về việc ấn định giá cả.

Một cách tiếp cận khác là để các công ty theo đuổi một lãnh đạo giá được công nhận, khi công ty đó tăng giá, các công ty khác cũng sẽ làm theo.

Vấn đề cơ bản mà các công ty này phải đối mặt là khả năng gian lận: nếu tất cả các công ty trong nhóm độc quyền đồng ý cùng hạn chế nguồn cung và giữ giá cao, thì mỗi công ty sẽ cạnh tranh với nhau bằng cách giảm giá hoặc tăng sản lượng trên thị trường.

Khi chi phí và lợi ích được cân bằng để không có công ty nào muốn tách ra khỏi nhóm, thì sẽ tạo ra trạng thái cân bằng Nash cho nhóm độc quyền. Điều này có thể đạt được thông qua việc ký kết hợp đồng hoặc điều kiện thị trường, các hạn chế pháp lý hoặc mối quan hệ chiến lược giữa các thành viên của nhóm độc quyền cho phép trừng phạt những kẻ gian lận.

(Theo: investopedia.com)

Related Posts